Để xác định nguồn gốc gây ung thư về mặt thể chất, đầu tiên bạn cần phải rũ bỏ quan điểm “Ung thư là một bệnh”. Bạn không thể bắt cá 2 tay. Hoặc bạn tin tưởng vào trí khôn bẩm sinh và khả năng chữa lành của cơ thể hoặc không. Nếu tin tưởng bạn đã được khích lệ rằng những gì mà cơ thể đang làm là vì lợi ích của bạn còn nếu không tin thế bạn sẽ bị nó làm cho hoang mang. Chính quan điểm ung thư là gì đối với bạn sẽ là nhân tố tối thượng quyết định bạn sẽ chữa lành hay tiếp tục lao vào một trận chiến cam go.
Mọi người vẫn thường tin rằng, ung thư là 1 bệnh, đại diện cho 1 quyền lực cực mạnh mà gần như bệnh nhân ung thư nào cũng phải đối mặt mặc dù niềm tin này dựa trên 1 quan điểm sai lầm về bản chất thật sự của ung thư. Nhưng nó đã sinh ra 1 nỗi lo âu về sức khỏe mà đến lượt mình, nỗi lo âu này lại củng cố thêm niềm tin vào căn bệnh. Khi bạn cố khỏe tức là bạn đang mất cân bằng trên tất cả các cấp độ: Cơ thể, tâm trí và tinh thần. Một con người khỏe mạnh, cân bằng không cố gắng để khỏe mạnh. Thậm chí anh ta còn chẳng nghĩ đến nó. Anh ta chỉ đơn thuần chấp nhận và ủng hộ khả năng tự điều tiết của cơ thể mình. Đó chính là cách để ung thư tự thoái triển. Cơ thể tận dụng tối đa khả năng chữa lành khi nó không bị lấp đầy bởi những căng thẳng, sợ hãi và các phương pháp điều trị có hại. Lúc nào cũng thế, bạn luôn học được điều gì đó từ mọi tình huống, trong đó có cả việc mắc ung thư.
Tinh thần sẵn sàng đối mặt, chấp nhận và học hỏi từ các vấn đề mà ung thư mang lại đã biến tình trạng không thoải mái này thành một trải nghiệm có mục đích, có tiềm năng được cải thiện và thậm chí, đôi khi còn phởn phơ. Trong hàng trăm cuộc phỏng vấn với hàng trăm người sống sót sau ung thư trong suốt 30 năm qua, tôi nhận ra hầu hết bọn họ đều có chung 1 trải nghiệm: Ung thư đã tạo ra 1 trải nghiệm quan trọng nhất và tích cực nhất trong cuộc đời họ.
Trong xã hội hiện đại, chúng ta thường quan tâm đến vẻ ngoài nông cạn mà ít quan tâm đến bức tranh rộng lớn đầy chiều sâu của sự vật. Mọi triệu chứng đều có nguyên nhân ngầm ẩn của nó, đó là bản chất của cuộc sống nhưng nguyên nhân đó đã bị phong kín và thậm chí nếu nhìn qua, nó chẳng liên quan gì đến triệu chứng. Những cách tiếp cận thuần cơ học để điều trị cho cơ thể như được áp dụng trong hệ thống y học đối chứng thường không định vị và chữa lành được những nguyên nhân ẩn giấu này. Chúng vẫn chưa bị phát hiện trừ khi ta bắt đầu xem cơ thể như 1 quá trình được tổ chức bởi một kết hợp tuyệt vời giữa năng lượng, thông tin và trí tuệ chứ không chỉ là 1 sự lắp ráp các bộ phận khác nhau như trong 1 cỗ máy đơn giản.
Đối xử với cơ thể như thể nó chỉ được tạo ra thuần túy bằng các tế bào và phân tử chẳng khác nào bê thẳng công nghệ của thời trung cổ và thế giới hiện đại. Các công nghệ tiên tiến và máy tính bắt đầu từ các nguyên lý về thông tin và năng lượng đã ra đời nhờ nghiên cứu về vật lý lượng tử nhưng trên phương diện hiểu biết về bản chất sự sống và cách xử lý với cơ thể con người, chúng ta vẫn còn dựa hầu hết vào các định luật vật lý lạc hậu và chưa hoàn thiện thời Newton. Một khi áp dụng các nguyên lý hiện đại của vật lý lượng tử chúng ta sẽ hiểu được tương đối dễ dàng cách vận hành của cơ thể. Với tư cách là ý thức, linh hồn hoặc tinh thần, bạn là nguồn năng lượng và thông tin duy nhất chân thực vận hành cơ thể bạn. Sự hiện diện của bạn trong cơ thể và những gì bạn làm, bạn ăn, bạn uống, bạn cảm nhận và suy nghĩ quyết định khả năng và mức độ kiểm soát, duy trì sự tồn tại về mặt thể chất của bạn.
Nói cách khác, mặc dù gien có vẻ là kẻ chịu trách nhiệm cho những chức năng thiết yếu trong cơ thể như đã được hàng ngàn nghiên cứu khoa học chứng minh nhưng chính bạn mới kiểm soát chúng. Ví dụ, nghiên cứu đã chỉ ra rằng, vitamin D mà cơ thể bạn sản xuất khi đáp ứng với sự tiếp xúc với ánh sáng mặt trời điều tiết trên 2.000 gien, mà đến lượt mình, 2.000 gien này điều tiết hệ miễn dịch, tiêu hóa, cơ chế chỉnh sửa và chữa lành chỉ số máu của bạn… Do đó, nếu bạn không thường xuyên tiếp xúc với ánh sáng mặt trời thì bạn đã tắt hoạt động của những gien này, bởi vậy khiến cơ thể có xu hướng thực hiện rất nhiều kiểu đáp ứng chữa lành kém lý tưởng hơn, trong đó có ung thư.
Trong 1 kịch bản xấu nhất, nếu ta chết – hay còn gọi là sự hiện diện của ý thức không còn trong cơ thể mình nữa thì năng lượng và thông tin sẽ bị rút khỏi mọi tế bào- và chúng ta đều biết, thế có nghĩa là chết- về thể chất. Nếu quan niệm 1 cách nông cạn, bạn có thể kết luận rằng, cái chết đã biến cơ thể thành một đống hạt vô dụng và mất trật tự. Tất nhiên, nếu quan niệm cởi mở hơn về cái chết, bạn có thể xem nó là khởi đầu của sự sống mới. Tất cả các nguyên tử trước đây là những tế bào lại một lần nữa tìm một chỗ mới để tập hợp lại trong những hình hài mới như không khí, nước, bùn đất, cây cối, hoa quả, động vật hoặc các thực thể sống khác. Sự sống không kết thúc cùng với cái chết, nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác. Hơn nữa, ý thức của bạn vẫn không bị ảnh hưởng bởi tất cả những điều này vì nó không phải là vật chất và do đó không thể bị phá hủy.
Giờ thì nếu bạn chỉ rút 1 phần năng lượng và sự kết nối hữu ý của mình ra khỏi 1 số bộ phận cơ thể thì chẳng phải những bộ phận đó sẽ biến thành hành vi vô tổ chức và hỗn độn hay sao? Đây chính là hiện tượng mà y học gọi là bệnh – là khi cơ thể không còn cảm thấy thoải mái hay duy trì trật tự thông thường của nó nữa. Tuy nhiên, bệnh tật chỉ là 1 ảo ảnh của nhận thức – giống như cái chết, bệnh chẳng qua chỉ như 1 nguồn cung ứng sự sống mới. Nhưng không giống cái chết – bệnh cho chúng ta cơ hội phục hồi sự sống của mình khi vẫn giữ nguyên hình hài này. Ung thư chỉ tấn công khi 1 phần hoặc nhiều phần trong chúng ta không còn sống nữa trên phương diện thể chất, cảm xúc hoặc tinh thần. Ung thư có thể phục sinh những khu vực tê liệt bị ức chết hoặc bị tắc nghẽn này, bất kể về bản chất chúng là vật chất hay phi vật chất. Sự phục sinh này có thể diễn ra theo nhiều cách bắt đầu bằng sự gia tăng chú ý những khu vực chết trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta có thể dần nhận ra mình đã e sợ hoặc quên lãng như thế nào đối với 1 bộ phận cơ thể, với toàn bộ cơ thể, với tương lai hoặc quá khứ của mình, với tự nhiên, thức ăn, những người khác, với tương lai của hành tinh này hoặc những vấn đề khác. Đột nhiên chúng ta có thể nhận ra mình đã đắm đuối quá sâu vào những cảm xúc tiêu cực với người khác và với chính bản thân mình như thế nào hoặc nhận ra tại sao mình lại cho phép một số thức ăn, đồ uống hoặc thuốc men nhất định nào đó như thuốc giảm đau (steroit) và thuốc kháng sinh làm ô nhiễm cơ thể xinh đẹp của mình.
Ung thư là tiếng gọi báo thức, cảnh tỉnh chúng ta phục hồi cuộc sống của mình khi cuộc sống ấy không còn cân bằng và ý nghĩa nữa. Căn bệnh này, ung thư chỉ xảy ra ở nơi mà các kênh hoặc ống tuần hoàn và hoạt động loại bỏ chất thải bị tắc nghẽn liên tục trong một thời gian dài mặc dù để hiểu rõ ung thư, chúng ta phải nói đến tất cả các nguyên nhân từ cảm xúc đến tinh thần…